THUYỀN TRĂNG
Trời xanh thấp thoáng cánh diều bay,
Nổi “khúc nghê thường”, sáo ngất ngây!
Thuyền trăng ai chất đầy mơ ước ?
Bóng chiều ẩn hiện trĩu tầng mây!
XỐN XANG
Cánh diều ai thả vào thơ ?
Xốn xang bến nước, ngẩn ngơ cánh cò !
Sáo, hay ai thỉnh chuông chùa?
Bâng khuâng bến Đợi, mơ hồ sông Ngân?
TÌNH QUÊ
Gió nồm nam thổi liên hồi,
Diều ai tha thẩn lưng trời ngân nga ?
Tha hương lâu mới về nhà,
Rưng rưng tiếng sáo, đậm đà tình quê.
CÒN
Muốn tìm một phút thần tiên,
Muốn nghe biển lặng, sóng yên cũng đành!
Dòng đời bề bộn âm thanh!
Còn đây tiếng sáo quê mình trong veo.
GỬI ANH
Anh về thắng cảnh chùa Hương,
Nhà em cách một độ đường chẳng xa.
Đầu làng tiếng sáo ngân nga,
Nương dâu xanh mướt, thẩn tha cánh diều.
Nuột nà áo lụa người Sêu,
Tơ vàng xe sợi dây diều tặng anh.
Người viết: Bùi Kim Long
Nhận xét