CÁNH DIỀU XƯA
(Trích chuyện ngắn Âm điệu sáo diều của BKL)
… Suốt gần nửa tháng trời không ra khỏi nhà, ông Kim hy húi vót nan, cắt gián, gọt giũa ...và ngắm nghía. Bàn tay ông sau hơn ba chục năm cầm phấn nay trở về những thao tác cũ vẫn khéo léo, cẩn thận từng ly...và thế là một con diều đeo bộ sáo tre đã có mặt. Ngắm cánh diều dáng xưa quen thuộc mà lòng ông Kim hân hoan, vui như trẻ lại.
Mấy hôm sau ông Tứ đến thăm bạn, vừa vào trong nhà đã nhìn thấy con diều mới tinh treo ngay ngắn trên tường , ông vừa ngạc nhiên, vừa mừng vui khôn xiết như gặp lại ccố nhân xa vắng lâu ngày. Hai ông già nâng chén trà nóng và ôn những kỷ niệm về cánh diều quê mình, câu chuyện xưa cứ như pháo hoa nổ bùng. Ông Kim vui vẻ :
Ông Tứ này, đố ông biết cụ Nguyễn Du có thich chơi diều sáo không nào?
Ông Tứ ngây người chưa biết trả lời thế nào thì ông Kim đã giải thích:
- Này nhé, cụ Nguyễn rất thich chơi diều mà còn thưởng thức sáo diều quá tinh tế nữa là đằng khác: -Trong như tiếng hạc bay qua,
Đục như nước suối mới sa nửa vời .
Tiếng khoan như gió thoảng ngoài,
Tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa...Đúng là Cụ tả tiếng sáo đã hay mà còn chơi đủ các loại sáo nữa là gì!
Ông Tứ nghe giải thích cứ nhắm mắt cười: - Ông Kim ơi là ông Kim, đấy là mấy vần Cụ tả ngón đàn của cô Kiều đâu phải tiếng sáo diều cưng của
Ông !
Không để ông Tư phản bác, ông Kim chống chế :
- Thì cụ Nguyễn chơi diều giỏi nên đã lồng tiếng sáo diều phổ vào đàn thì sao nào? Còn nữa: - Vầng trăng vằng vặc giữa trời ,
Đinh ninh hai miệng , một lời song song... Ông thấy chưa ? Cụ Nguyễn chơi diều giỏi mà còn gọt sáo quá tài, hai miệng sáo được căn chinh rất khéo nên mới đồng thanh như vậy, tuyệt thật! tuyệt thật!
Cả hai ông già cùng cười, hai chòm râu điểm bạc rung rung trong hương trà thơm nhè nhẹ hương nhài.
Thế rồi, vào một chiều nắng nhạt dạo cuối tháng ba lúc gió nồm nam lướt mạnh ngọn tre, phía đồng xa bỗng văng vẳng tiếng chuông chùa thong thả .
Lạ thay! Tiếng chuông mãi chẳng dứt, kéo dài như vô tận...êm êm ... trầm mặc ... như đến từ một cõi thiền! Mấy người làm đồng dừng tay , dõi mắt về phía đồng Chùa ...Ơ kìa! đám trẻ trâu đang hò reo quanh hai ông già cùng đang ngước cổ nhìn trời – trên đó là một cánh diều ! Đúng là một con diều sau mấy chục năm vắng bóng! Cánh diều xưa trở lại với quê ta rồi, nó cong như vầng trăng khuyết đang đứng chơi vơi giữa trời ngân nga tiếng gió, êm êm trong cái tình làng quê, của lũy tre làng, của cây đa bến nước...
Góc trời đồng Chùa như đang bừng lên một nét sống mới...
BKL.2007
Nhận xét