Bài mới
08 Tháng 10 2015net qe08 Tháng 10 2015may gio24 Tháng 9 2015dieu sao v23 Tháng 9 2015Xem truyện ngắn Sáo diều trừ ôn dịch23 Tháng 9 2015Đọc truyện ngắn Cánh diều xưa

23 thg 9, 2015

Xem truyện ngắn Sáo diều trừ ôn dịch

Đăng bởi Diều sáo Việt Nam trong | Bình luận : 1


SÁO DIỀU TRỪ ÔN DỊCH...
(Truyện ngắn)
Bọn trẻ chăn trâu trong xóm chiều nào cũng vậy cứ xúm bên ông Thứ dưới gốc đa đầu làng để chơi thả diều. Chúng còn được nghe ông kể rất nhiều chuyện đủ loại: nào là Thạch Sanh, Tấm Cám, Trạng Hiền và những chuyện người “khách” dấu của ngày xưa ...
Chuyện nào ông Thứ kể chúng cũng há mồm nghe như nuốt từng lời. Ông già kể lúc to lúc nhỏ, ánh mắt ông lúc vui , lúc như huyền bí.Nhưng chỉ sau vài hôm bọn trẻ lại bắt ông kể lại từ đầu. Hôm nay ông Thứ kể chuyện về con diều sáo. Câu chuyện cuốn hút bọn trẻ như con diều gặp gió mang bao điều kỳ diệu.Sau một hồi kể, ông Thứ ngừng lại hỏi:
-Thế có cháu nào biết tại sao người xưa làm con diều bay lên trời lại mang bộ sáo kêu vang không ?
Bọn trẻ nhìn nhau lắc đầu. Ông Thứ giọng nhỏ xuống như lo sợ :

- Để trừ ma đấy!
Bọn trẻ quá bất ngờ trợn mắt sửng sốt:
- Eo ơi! Lại có chuyện ma quỷ vậy ông!
Cu Tèo là cậu bé trán dô, gan lỳ nhất cả bọn mà cũng đã tái mặt, nó cố mạnh dạn:
- Ông ơi! Kể cho chúng cháu nghe đi ông! Rồi cả bọn trẻ cùng theo mồm Tèo năn nỉ đòi nghe tuy mặt đứa nào cũng đã tái mét...
Ông Thứ chậm rãi : - Ngày xưa... cứ đến mùa hè là rất nhiều dịch bệnh. Có làng bị quan ôn bắt tội, nhiều người chỉ sau một trận đau bụng nôn mửa, tiêu chảy là chết liền.Quan trên sai lính tráng về cắm cờ trắng cao ngất ở đầu làng, ở cuối làng rồi rắc vôi bột trắng toát quanh làng, khắp ngõ. Quan còn ra lệnh cấm dân các nơi lai vãng tới đây , còn người làng đó cũng không được đi đâu. Nhiều người chết chưa kịp chôn cất thì đã có nhà khác kêu trời vì có người nhà lại ra đi! Cả làng khăn tang trắng lốp mọi mái đầu!
Kể tới đây thì mặt bọn trẻ đứa nào cũng trắng bệch, nhiều đứa thốt lên : - Khiếp quá! Sao lại thế hở ông?
Ông Thứ nói rất khẽ, tiếng như gió thoảng: - Quan ôn bắt dịch đấy!
Bọn trẻ lo sợ hiện rõ trên mặt tự nhiên nép sát vào nhau, nhưng với tính tò mò chúng lại thều thào năn nỉ: - Sao quan ôn lại bắt dịch làng ấy?
Giọng ông Thứ trầm xuống, nhỏ lại:- Vì dân làng naỳ có nhiều người ăn ở không tốt, rượu chè cờ bạc, đánh đập vợ con, buôn gian bán lận, sống lười biếng lừa đảo nên Diêm vương sai “quan ôn” đến bắt tội chứ sao!
Cu Tèo vẫn thắc mắc: Ông ơi, thế thì sáo diều có liên quan gì tới ma quỷ và quan ôn?
Ông Thứ vơ cái điếu cày rít một hơi thuốc lào rồi thong thả: - Cứ từ từ ông kể tiếp. Kìa trâu của cháu nào sắp ăn lúa ! Ra đuổi nhanh lên!
Như sực tỉnh, cu Tèo vèo đi, loáng sau lại xán bên ông Thứ: - Kể đi ông!
-Ừ...Con người bấy giờ sợ quan ôn lắm nên họ nghĩ cách làm ra con diều thả lên trời. Ban ngày các quan ôn mải đùa giỡn chơi diều nên quên cả việc đi bắt tội làm cho con người đỡ bị đau ốm hơn.
Tèo hỏi dồn: - Thế còn sáo diều, ông kể tiếp đi!
- Sáo diều để đeo vào diều thả ban đêm, quỷ xứ quan ôn nghe tiếng sáo diều tưởng vùng này là đất của Phật nên chúng sợ mà tránh xa.
Tèo vặn lại: - Thế sao quỷ lại tưởng là đất Phật?
Ông Thứ giải thích: - Các cháu có nghe tiếng sáo diều như tiếng chuông chùa không nào ? Mà chuông chùa là tiếng nói của Phật đấy! Lời của Phật vang vọng rất xa...rất xa........
Tèo hùa theo: - Thảo nào các cụ khắp nơi hay thả diều vào buổi chiều và những đêm trăng sáng.
Ông Thứ đồng tình: - Đúng thế đấy các cháu, từ đấy dân làng mọi nơi hay thả diều sáo. Sau này con người ta sống với nhau tốt hơn , còn tìm ra nhiều thuốc chữa bệnh không sợ quan ôn dịch bệnh nữa , nhưng thói quen thả diều thì laị không quên được vì nó đã trở thành trò chơi thú vị để cho con người vui vẻ , làm việc không biết mỏi. Họ tin rằng con diều sáo đem lại nhiều điều tốt lành. Người xa nhà khi về tới làng nghe tiếng sáo diều thì lòng rộn ràng như ấm cả tình quê ...
Bây giờ thì bọn trẻ không còn tái mặt nữa,những đôi mắt ngây thơ long lanh hẳn lên,chúng vỗ tay tranh nhau nói: - Ông dạy chúng cháu làm sáo diều nhé!
- Được rồi, nghỉ hè các cháu đến đây ông sẽ bảo cách làm .
Bé Đào mặc cả: - Nhưng làm sáo kêu như tiếng chuông chùa cơ!
Khó đấy! Ông Thứ vừa nói vừa gật gật đầu. Các cháu phải tập làm dần, sáo phải làm rất tỷ mỷ, gọt từng tỵ , từng tỵ, khéo léo. Còn phải thử giọng cho sáo, còn căn chỉnh kỹ càng để chọn những chiếc sáo có tiếng hợp nhau rồi kết thành bộ thì mới ra tiếng cồng, tiếng chiêng, tiếng chuông chùa...
- Thế thì khó thật , nhưng chúng cháu sẽ cố. Cu Tèo nói như giao kèo:
- Nhất định ông dạy chúng cháu nhé!
- Được, được,,,ông sẽ dạy các cháu.
Lập tức những bàn tay nhỏ bé đầy sung sướng nắm chặt hai bàn tay xương xương ông già lay mãi trong tiếng cười ròn tan của cả bọn.
Mải câu chuyện, ông cháu quên cả bóng chiều đã sẫm dần, bọn trẻ vội vã thu diều,dắt trâu. Con dường ngoằn nghoèo về làng, bóng một ông già lững thững, phía sau là lũ trẻ dong đàn trâu đếm bước lặn dần sau lũy tre làng. Mảnh trăng lưỡi liềm phía xa cũng mờ mờ sáng ...
15-8-2009 BKL.

1 nhận xét :

 
Copyright © 2014 Diều sáo Việt Nam. Designed by DieuSaoVN